Thông tin hoạt động 24/01/2011

Món quà ô mai và trái tim người thầy


Tuy tuổi đã cao, cô Thuỷ vẫn cần mẫn đến trường để được gần gũi học sinh.

 Đó là những dòng tâm sự của cô giáo La Thu Minh, hiện đang dạy trường tiểu học Đoàn Thị Điểm, quận Tân Phú, TP.HCM để mở đầu câu chuyện Món quà ô mai trong tuyển tập Nét bút tri ân. Cũng như cô học trò ấy, gói ô mai nhỏ gói trong tờ giấy báo là món quà mà cô Minh đã tặng để cảm ơn tất cả những tình cảm cô Thuỷ dành cho mình. Và Tiếp sức người thầy đã tìm đến để kể tiếp câu chuyện trên.

Câu chuyện 18 năm trước

Cách đây 18 năm, cô Minh là học sinh lớp 10 trường THPT Marie Curie. Cô được học môn sinh do cô Lê Thị Thu Thuỷ, một giáo viên nổi tiếng nghiêm khắc nhất trường phụ trách. Cô Thuỷ ít nói, ít cười, lại thêm nghiêm nghị nên được học sinh trong trường đặt cho biệt danh “thiên thần áo trắng” hay “sát thủ áo trắng”. Thế nhưng không hiểu sao, khi gia đình Minh gặp biến cố lớn, Minh lại tìm đến cô Thuỷ. Ba mất, mẹ một mình bươn chải cực nhọc, Minh nghĩ đến việc bỏ học để đỡ đần mẹ. Minh cũng kể cho cô Thuỷ nghe tất cả những trăn trở, suy nghĩ, ước mơ làm bác sĩ và đã khóc trong vòng tay cô.

“Và cô Thuỷ vuốt tóc tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt hiền dịu. Lúc đó, trước mặt tôi không còn hình ảnh của một giáo viên nghiêm khắc đến dễ sợ, mà là lồng lộng hình ảnh một người mẹ đầy bao dung” – cô Minh chia sẻ. Và từ đó, cô Thuỷ không chỉ động viên, an ủi mà còn dành nhiều thời gian để chỉ dạy lại những kiến thức cô Minh bị hổng. Và bằng tình thương, cô Thuỷ đã dìu cô Minh đi hết con đường học vấn.

Tấm lòng một người cô

Nhưng có một câu hỏi mà trong suốt những năm đi học Minh chưa tìm được câu trả lời: “Đó là vì sao học bổng của mình luôn nhỉnh hơn bạn bè một chút? Cho đến một buổi gặp mặt lớp cũ, mình hỏi thầy phụ trách đội, thầy mới mỉm cười trả lời: “Là của cô Thuỷ đó, cô đã bớt phần lương giáo viên ít ỏi của mình để em được đến trường”. Giây phút đó cô Minh nghẹn ngào, xúc động vì sự lặng thầm hy sinh của cô. Càng cảm động hơn khi biết không riêng gì mình, mà trong suốt ba mươi năm cô Thuỷ đứng lớp, không ít học sinh nghèo đã từ sự dành dụm của cô mà tiếp tục đến trường, bước dài trên con đường mơ ước.

Đã 18 năm trôi qua kể từ ngày đặc biệt đó, ngôi trường cũ đã khang trang hơn, cô Thuỷ tóc cũng đã bạc, dáng cũng gầy hơn, nhưng có một điều chưa thay đổi, đó là cô vẫn còn gắn bó với ngôi trường Marie Curie. Hiện nay, cô Thuỷ đã ngoài 60 tuổi, cái tuổi mà nhiều người đã mỏi mệt với công việc, chọn cuộc sống nhàn nhã với con cháu hay cây cỏ lá hoa. Còn cô, chuyển từ công việc giảng dạy qua trông coi phòng thí nghiệm sinh của trường. Ngày ngày, cô vẫn đều đặn đến trường, vẫn bận rộn với công việc, nhưng là những công việc lặng thầm không tên. Từ sắp xếp, bảo quản dụng cụ thí nghiệm cho đến việc chuẩn bị vật liệu để thí nghiệm, cô đều không ngại nặng nhọc. Từ căn phòng nhỏ nằm trong phòng thí nghiệm, cô luôn mong đến mỗi tiết thực hành để không gian bớt yên ắng, để nghe được tiếng cười, tiếng tranh luận của các em. Và cô Thuỷ cho biết: “Tôi sẽ còn gắn bó với các em, với ngôi trường này đến khi nào tôi có thể”.

BÀI: THANH HÀ
ẢNH: THANH TOÀN 

Câu chuyện về tấm lòng với nghề nghiệp, với học sinh của cô Lê Thị Thu Thuỷ sẽ được gửi đến quý khán giả trong chương trình Tiếp sức người thầy, phát sóng vào lúc 21 giờ 40 phút, thứ ba 25.1.2011 trên kênh HTV9. Mọi đóng góp cho chương trình xin gửi về: báo SGTT, 25 Ngô Thời Nhiệm, P.6, Q.3, TP.HCM, ĐT: 39307825, email: tiepsucnguoithay@sgtt.com.vn hoặc gửi vào tài khoản của chương trình: quỹ Hỗ trợ phát triển giáo dục – EDF, số tài khoản: 001234230001 (VNĐ) hoặc 001234230002 (USD) tại ngân hàng Đông Á – chi nhánh quận 3.

images Trang trước images Đầu trang images In trang
Các tin khác